Ai
Rồi sẽ được về nhà
Quây quần
bên mâm cơm ba ngày Tết
Để nghiệm ra
Hạnh phúc có khi chỉ là
Quét cái sân nhà thấm mệt
Sáng tinh mơ lui cui
Cắm cây lan cành đào
Nghe nồi bánh chưng
Lách tách ở ngoài hiên
Ai
Không còn nơi để trở về
Chỉ để đong đưa nằm
Nghe tiếng hàn huyên
Tiếng mẹ cười
Ấm lừng gian bếp cũ
Ai
Mang hết nhớ mong
Nén vào khum rượu
Ba ngày xuân
Ngồi nhớ Tết quê hương
Mong ngày về
Dù đường mấy gió sương
Mong xuân ấm
Dẫu trời đông giá tuyết
Ai
Bôn ba một đời
Đối ẩm cùng nhật nguyệt
Chỉ để ngồi đây
Nghe tiếng xuân xôn xao
Đầu ngõ cuối làng
Nghe bình yên về
Giữa trời đất thênh thang
Nghe thời khắc giao mùa
Ngẩn ngơ tìm cung sắc mới
Ai
Dù ở đâu
Thế nào
Dù năm qua mấy ưu tư bao diệu vợi
Ngày cuối năm
Rồi chỉ muốn được về nhà
Để được lặng im giữa canh trà
Được trải lòng
Dẫu ngoài kia
Bao sóng gió mấy phong ba
Được là chính mình
Chốn tuổi thơ không mong cầu không phán xét
Được yêu thương
Dù nồi cơm có lỡ sượng hay nồi cá khét
Được vẩn vơ cười
Hay bật khóc chẳng vì sao
Được giả vờ lười
Dù ngày đã lao xao
Được ôm vai mẹ nắm tay cha
Thì thầm
Con thương lắm
Chúng ta
Ai rồi cũng có lúc muốn dừng chân
Giữa đường đời vạn dặm
Đi
Rồi có khi
Âu chỉ để trở về…
Nguyễn Phi Vân
26 Tết Giáp Thìn
Comments