À ơi có tiếng ru nồng
Có con cua đá ngược dòng về xuôi
Về có xuôi biết đâu mà tính
Cua dứt tình hồi nẳm ra đi
Giờ đây đời đã trăng rằm
Thân dù ọp ẹp nhưng cái tình nó vẫn trong
Nhớ hồi cái dạo long đong
Nhờ ơn quê mẹ gánh gồng nuôi cua
Cơm ngày hai bữa sớm trưa
Tình khô dạ mắm vẫn chưa phai nhoà
Hồn quê dù chỉ dưa cà
Thương nhau tắt lửa vậy mà có nhau
Bây giờ vuông vít phổng phao
Bếp thời nguội lạnh người sao im lìm
Ngày dòng đời đầy đưa cua rời xa quê cha đất tổ
thì quyết dứt áo ra đi trong nhưng ngấn lệ trong lòng.
Nhưng biết làm sao khi trong tim là những ước mơ hồng
Trên con đường đi tìm tương lai rạng rỡ
Ai biết cuộc đời sẽ đưa đẩy về đâu
Tiền bạc công danh cũng lên xuống đôi lần cho đến khi hiểu ra rằng đời rồi chỉ phù du
Bởi ta đến đây chỉ tay trắng chân trần và ra đi cũng chân trần tay trắng
Nực cười cái chuyện lợi danh
Kẻ hòng ra khỏi người tranh bước vào
Dù cho ở tận phương nào
Đời cua ắt sẽ cuốn vào dọc ngang
Từ đó cua chẳng mong chi cũng không mớ không màng
Chỉ mong cuộc đời giản đơn được trở về quê quán
Vui thú thôn điền với đồng cũ vườn xưa
Mặc dù tuổi đã già trưa
Ngộ ra cái đạo thời chưa hết phần
Trăng non trăng mọc đầu cành
Người khôn người chọn đất lành mà yên
Khi hiểu ra cua trở về quê cũ
Hăm hở tìm cua cụ cua con
Cua đồng bào, giềng xóm, nước non
Kể chia chuyện mới cho tròn câu nhân nghĩa
Dạ cua thì đã rõ rồi
Mong cho cả họ cùng trồi khỏi ao
Bước ra thế giới nhiệm màu
Cùng vui lợi lạc cùng trao ân tình
Họ cua đâu chỉ có mình
Lo cho cả họ cái tình tháng năm
Ai ngờ trần thế chơi khăm
Rổ cua cò kéo đời trăm nỗi sầu
Hai mươi mấy năm qua dọc ngang thế giới cua đã chứng kiến bao nhiêu cảnh hưng vong của thế sự thăng trầm
Mong muốn già nua cho cả họ được an lành
Nhưng thói đời đâu giản đơn như cà dưa mắm muối
Làng xóm quê mình sao bây giờ bỗng chốc vắng niềm tin
Cua bò trong rổ vòng quanh
Đứa trèo lên cạnh thằng tranh kéo ghì
Đu lên kéo xuống làm gì
Loanh quanh cả họ còn chi nghĩa tình
Hò ơ ớ ơ
Cua trong vùng có cua da cua đá
Cua trong làng có cua thiết giáp cua xe tăng
Cua mặt trăng cua Huỳnh đế, Cà mau
Cua vang cua biển cua hồ cua sông
Dẫu rằng cua chẳng có mong
Dòng cua một họ đồng lòng bước đi
Xin ai đừng quá sân si
Kéo lên đạp xuống cả xứ nì nó lăng quăng
Ai xuống ai lên cua cuối đời ngồi ngẫm
Cua trong đầm cái số quận vào nhau
Chỉ vì ganh ghét mà sao
Để cho cả họ tào lao một đời
Nguyễn Phi Vân
28.04.2023
Comments