Nếu trong cuộc sống đời thường tôi “sao cũng OK”, mỳ gói mỳ gõ gì cũng được, thì những ai có dịp làm việc chung có lẽ sẽ hơi ngỡ ngàng vì thứ “passion” đôi khi hơi quá đà của bà Phi. Thiệt tình đó! Không muốn làm, không thích làm, không có lửa làm thì dẹp đi. Đừng có lơ ngơ lều phều làm không ra làm chơi không ra chơi. Làm, thì bỏ hết tâm lực vô, hướng tới level xuất sắc mà làm, không vì thứ gì khác ngoài sự đã đời và reputation - uy tín của bản thân. Muốn người khác tôn trọng và cộng tác dài dài với mình thì vậy đó. Không có bí quyết bí mật ghê gớm gì chốn trần thế này đâu.
Làm việc tại Việt Nam, hay nổi cáu nhất là khi đối diện những người như thế. Giao việc đã, hướng dẫn đã, nắm tay chỉ việc cặn kẽ, suy nghĩ giùm luôn cho đã, xong hông có chuyện gì xảy ra. Hỏi, ủa em làm chưa. Trả lời, dạ em làm rồi. Hỏi, ủa em làm rồi mà sao kết quả không có gì thay đổi. Trả lời, dạ mà em làm rồi.
Tui không hiểu định nghĩa làm rồi là cái quái gì. Khi kết quả không có gì thay đổi thì là không có làm, chưa có làm, làm chưa ra chưa tới. Chuyện đó dễ hiểu quá mà. Không lẽ cả đám bò ra làm làm, làm rồi, nhưng kết quả là không có gì thay đổi, không có kết quả gì? Vậy thì cả đám bị bệnh rảnh quá, cả tổ chức bị bệnh hoang tưởng về một tương lai tốt đẹp dẫu không có gì xảy ra?
Cho nên, get it done, now! Thôi thôi làm xong & ra kết quả giùm đi. Đừng nói những thứ cao siêu. Đừng giải thích lòng vòng đổ người này kẻ nọ. Chỉ có người thiếu năng lực mới đi đổ thừa dạo. Làm, thì fight for it, make it happen - chiến đấu tới cùng & làm cho ra vấn đề. Không, thì tránh ra. Đừng lớ ngớ lều phều xập xình như thế, nhá!
Comments