Hôm qua trao đổi với đứa em, bản nói kỳ này giãn cách nữa chắc chết hàng loạt ha chị. Ừa hiệu ứng domino mà. Cứ doanh nghiệp và business chết thì kéo theo cả hệ sinh thái lao động xung quanh đó. Nhưng chuyện này đâu có mới. Tất cả chúng ta đểu đã dược tôi luyện trong môi trường bất định này cả năm rưỡi nay rồi. Nếu bây giờ còn chưa làm gỉ khác thì cũng quá muộn rồi. Nên thôi, không nói chi chuyện xoay sở sinh tồn. Còn thì giờ này ắt là còn. Mất thì giờ này e đã mất. Lúc này, chắc chỉ nên là lúc nhìn về con đường mịt mờ phía trước, và chuẩn bị tốt nhất có thể cho tương lai.
Có 3 câu hỏi mình luôn tự hỏi trong những tình huống như này.
1. Mình còn tồn tại qua cơn này hôn? Nếu không thì lo dọn dẹp ngăn nắp rồi đi tìm kế sinh tồn tạm bợ cho qua cơn bỉ cực. Vậy trước rồi tính tiếp. Còn nếu câu trả lời là còn tồn tại được thì sẽ dành thời gian tư duy, nghĩ ra 36 kế để chuyển nguy thành cơ, tìm cách tiếp cận mới, cách phát triển mới.
2. Hành vi khách hảng, người dùng, thị trường thay đổi ra sao, và điều đó tạo ra những cơ hội gì mới? Thiệt tình á, người tiêu cực nhìn đâu cũng thấy khó khăn, thấy sợ hãi, thấy lo lắng. Còn người tích cực thì toàn thấy cơ hội, và trong khi mọi người co rúm lại vì lo sợ thì họ lại nhấn ga lao về phía trước để chạm vào cơ hội. Cơ hội luôn luôn có, và luôn luôn sinh ra từ mọi khó khăn. Có pain point - nỗi đau mới có giải pháp xoa dịu nỗi đau. Giải pháp chính là cơ hội.
3. Có thể kết nối tài sản quá khứ tôi hiện có với cơ hội mới hay không? Nếu không thì lo mà đi xây lại từ số 0. Cũng vui mà! The beginner’s mindset - tư duy kẻ khởi đầu chẳng phải là tư duy thế kỷ 21 đó sao? Còn nếu có thì còn gì bằng, lo nghĩ cách mà trộn tô xà lách gồm cả nguyên liệu tương lai & quá khứ. Trộn giỏi, có khi thành món ngon, món hot mới không chừng. Cho nên, cứ từ từ bình tĩnh. Con đường nó ở dưới chân.
Đời, nó làm khó được mình nó sẽ làm cho thiệt khó. Thử vài lần hổng xi nhê nó sẽ bỏ cuộc thôi. Tâm thế vững vàng thì nó chừa ra. Tâm thế lung lay bất định nó sẽ hạ cho đo ván. Cho nên, ngại chi vài câu hỏi khó. Ngại chi chút thời gian tĩnh lặng để tìm ra lời giải cho mình. Đừng cuống cuồng giữa dòng chảy vô minh. Tâm lắng xuống chân vững vàng bước tới.
Comments