Vội đến
Vội đi
Rồi cũng vội trôi vào quên lãng
Mịt mờ rồi lại sáng
Rất đau
Rồi cũng phôi phai cảm giác ban đầu
Ai đó chạm vào đời
Rồi cũng để mất nhau
Nhân nghĩa nhạt
Thế tình làm sao đậm?
Nhưng sự đời
Luôn có lạnh và có ấm
Có mưa ban chiều có nắng ban mai
Có tìm thấy nhau và cũng có chia tay
Có hy vọng nên cũng đầy thất vọng
Đường có hẹp, đất trời vẫn thênh thang lồng lộng
Có nét cười và cả những giọt đau
Có rạng rỡ hân hoan nhưng cũng có ưu sầu
Có trung thành và phản bội
Có nhớ nhớ quên quên
Khi tất tả lúc an nhiên trên đường đời vạn lối
Có khởi đầu lặng im và những kết thúc lao xao
Có mất, có tìm
Có phải trái
Có lên và có xuống
Có khi nhận ra ngay nhưng cũng đôi lần quá muộn
Hữu ý, vô tình
Có có, có không
Hai khía cạnh dỗi hờn
Một ranh giới mong manh
Trắng đen
Được mất
Đời là thế
Từ từ thôi
Ào ạt nắng rồi sẽ trở mưa lất phất
Học mỉm cười chấp nhận
Ung dung giữa đời
Bình thản giữa bão giông
Tiễn thu đi rồi sẽ lại đón đông
Không tiếc nuối
Cũng chẳng cần trông đợi
Ừ thì đến
Ừ thì đi
Rất gần
Hay có xa vời vợi
Xuân sẽ về
Và hạ cũng sẽ sang
Một bước đời
Khi hạnh phúc lúc trái ngang
Âu cũng là lẽ đương nhiên
Vui thì vui
Không cũng chẳng muộn phiền
Ừ thì
Cứ thở sâu
Và cứ bước….
Nguyễn Phi Vân
20.11.2021
Comments